Hmhiennhan

Nợ Trần Chưa Dứt




Lỡ làng giấc mộng chung quê
Đôi ta đành phải đi về khác nơi
Nghìn trùng sóng vọng xa khơi
Bèo mây tan hợp khóc đời phù du



Ép mình thành bậc chân tu
Bóng người xưa giấu thiên thu đáy lòng
Nhưng tình cũ vẫn trổ bông
Hạnh phúc lay láng mùa đông nẩy mầm



Tưởng rằng hai tiếng cố nhân
Xóa được duyên phận tình nhân ban đầu
Đâu ngờ tình chỉ lắng sâu
Rừng thương biển nhớ
bạc đầu chưa phai



Nếu còn nặng nợ trần ai
Xin em trả hết nghiệp vay kiếp nầy
Cùng anh cạn chén nồng say
Đừng để gió bão mưa bay lạnh lòng


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 17 tháng 11 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Nợ Trần Chưa Dứt"